Phê bình là một việc cần thiết để góp phần sửa chửa những sai sót trong điều kiện mà người được phê bình có động thái tích cực tiếp nhận những ý kiến đóng góp từ phía người phê bình.Điều này người ta gọi là phản biện nhằm hướng đến chân lí.

Nếu như người được phê bình không có động thái nào, vô cảm trước những lời nhận xét, lời phê bình thì sự phê bình đó trở nên vô nghĩa.

Phê bình không có nghĩa là vạch lá tìm sâu tìm những sai sót nhỏ nhặt rồi đem ra góp ý phê bình, phê bình cũng không phải là chỉ trích, nhìn những mặt yếu kém, soi mói vào những tì vết mà người ta cố tình che đậy nhằm vào ý đồ để đưa vào một giá trị quan trọng nào đó.

Cá nhân của tôi không thích những người chuyên phê bình khi nhìn vào khuyết điểm của người khác, vì cuộc sống vốn dĩ không bao giờ hoàn hảo, mặt xấu và mặt tốt luôn tồn tại đồng thời.

Van Thien NGO

Comments (0)

Đăng nhận xét